LIÊN HÔN – CHƯƠNG 12


CHƯƠNG 12

Sau ngày định chuyện kết hôn thì lần nữa Lục Minh gặp lại Diêu Cẩn Hi đã là chuyện của hai tuần sau đó. Ngay hôm sau ngày đó giám đốc kinh doanh của LK liền cố định lịch hẹn với hắn để nói chuyện hợp tác, sự việc tiến triển rất thuận lợi, vào trước lúc Lục Minh quay về Mỹ tham gia yến thọ của ông cố, hợp đồng chi tiết cũng đã cơ bản soạn xong, chỉ chờ định ngày ký kết

Vì vậy Lục Minh hoàn toàn có lý do để từ chối lời đề nghị ông cố muốn hắn về Mỹ trước vài ngày để tham gia buổi gặp mặt mai mối, theo như an bài thì hợp đồng với LK sẽ được chính thức ký kết vào trước lúc hắn xuất phát một ngày.

Địa điểm ký kết hợp đồng là tại sảnh tiệc của một khách sạn năm sao gần Lai Tụng, còn tổ chức một buổi công bố truyền thông quy mô nhỏ. Từ lúc Chủ tịch Lai Tụng về hưu vào năm trước, vị trí chủ tịch đến nay vẫn để trống, Lục Minh là tổng giám đốc công ty hiện tại là chức vị cao nhất , cùng với Diêu Cẩn Hi đứng chung một chỗ để các phóng viên chụp hình, bức ảnh này ngày hôm sao liền xuất hiện trên các trang kinh tế của nhiều tờ báo và trang wed, rất nổi bật.

Lúc này Lục Minh đứng bên cạnh Diêu Cẩn Hi, nhìn con người ngày thường lãnh đạm ít lời thản nhiên tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, rõ ràng mạch lạc nói về lý do cùng triển vọng hợp tác của hai công ty, cách nói chuyện đến hắn cũng cảm thấy có chút xấu hổ, sau đó đột nhiên liền nghĩ một nam nhân dưới giường thành thục ổn trọng, trên giường lại phong tình vạn chủng như vậy rất nhanh sẽ trở thành người của mình, trong lúc nhất thời ngược lại có hút cảm xúc kiêu ngạo khó tả.

Đương nhiên, Lục Minh đồng thời cũng rất tự tin bản thân hắn tuyệt đối không thua kém, vô luận là xét về phương diện nào, hắn và Diêu Cẩn Hi đứng cùng một chỗ chính là tuyệt phối.

Sau buổi ký kết và họp báo còn có tiệc chiêu đãi, Diêu Cẩn Hi không ở lại lâu, chuẩn bị quay lại công ty, vừa mới đi ra cửa liền bị người ngăn lại, tầm mắt Lục Minh dừng lại trên tay anh, bĩu môi nói: “Nhẫn đâu rồi?”

“Rất phiền phức.”

Lục Minh mỉm cười, đương nhiên là phiền phức, khi hắn đeo nhẫn vào công ty liền nghênh đón vô số ánh mắt tò mò, mấy cấp dưới thân thiết còn thay nhau chạy tới hỏi thăm có phải hắn sắp có hỷ sự hay không, làm sao mà đột ngột như vậy liền ngay tiếng gió cũng không nghe thấy. Ngược lại Lục Minh rất bình thản thừa nhận sắp kết hôn, về phần đối tượng kết hôn thì dùng một câu “Chuyện cá nhân” để trả lời.

Đổi lại Diêu Cẩn Hi vốn đã không thật tâm nguyện ý kết hôn, lại lấy tính tình của anh sợ là càng không muốn gặp phải mấy chuyện phiền phức như này.

“Tiệc chiêu đãi còn chưa kết thúc, em đi trước như vậy e là không tốt lắm đâu?”

Diêu Cẩn Hi liếc mắt nhìn người bên trong đại sảnh, không thèm để ý nói: “Hợp đồng đã ký, họp báo cũng đã xong, ở lại cũng chỉ để giữ thể diện, công việc của tôi còn chưa có làm xong, anh nếu muốn ngày mai tôi không thể lên máy bay cùng anh đi New York, thì tôi đây liền ở lại.”

Lục Minh vui vẻ “Tôi là lần đầu tiên nghe thấy em nói một câu dài như vậy đó.”

Diêu Cẩn Hi không thèm để ý tới hắn, xoay người trực tiếp bỏ đi.

Năm giờ rưỡi chiều, Diêu Cẩn Hi đang xem tài liệu trong phòng làm việc thì điện thoại nội bộ reo, giọng thư ký Linda vang lên: “Chủ tịch, tổng giám đốc Lai Tụng dến, nói là muốn gặp anh.”

Diêu Cẩn Hi có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không do dự trực tiếp nói: “Mời anh ta vào đi.”

Lục Minh vui vẻ bước vào, tầm mắt quét qua một lượt căn phòng làm việc trống trãi của Diêu Cẩn Hi, quả nhiên cùng phong cách với nhà của anh, màu sắc thuần trắng đen lạnh lẽo, không một hạt bụi, cũng không có những trang trí dư thừa, thứ duy nhất được cho là vật trang trí có thể tính tới người đẹp như tượng điêu khắc hoàn mỹ đang ngồi trên ghế kia – Diêu chủ tịch.

Diêu Cẩn Hi từ trong tài liệu ngẩn đầu lên, cũng lười tiếp đón hắn, trực tiếp hỏi: “Có việc?”

Lục Minh cười nói: “Tôi là hôn phu của em, không có việc không thể tới tìm em sao?”

Diêu Cẩn Hi không nói nữa, cúi đầu chuản bị tiếp tục xem tài liệu, Lục Minh tiến lên gõ nhẹ bàn, thực tự giác mà bảo trì khoảng cách nhất định không có nhìn đến văn kiện trên bàn làm việc, hỏi anh: “Em vẫn luôn lạnh lùng đến mức lời nói cũng keo kiệt với người khác vậy sao?”

Diêu Cẩn Hi ngẩn đầu nghi hoặc nhìn hắn, suy nghĩ một chút liền nhíu mày: “Có liên quan gì đến anh sao?”

“Nếu đổi lại là Tề Thụy thì sao? Cũng là như vậy à?”

Lục Minh nhớ đến trước kia có những lần ngẫu nhiên ba người họ cùng đi chung, Diêu Cẩn Hi hình như cũng ít khi nói chuyện, thường là hắn cùng Tề Thụy nói, còn Diêu Cẩn Hi ở một bên nghe, về phần thời điểm mình không có mặt, Lục Minh liền không thể tưởng tượng được, bọn họ là dùng phương thức gì ở chung với nhau.

Vừa nghe hắn nhắc đến Tề Thuyh, sắc mặt Diêu Cẩn Hi liền trầm hẳn xuống, Lục Minh thấy thế cũng rất bất đắt dĩ, quả nhiên vẫn không thể nói đến điều cấm kỵ.

“Anh rốt cuộc tới đây làm gì?” Diêu Cẩn Hi đã có chút không kiên nhẫn .

“Tan ca, lái xe đến dưới lầu công ty em, liền muốn lên nhìn xem.” Hắn đúng là tâm huyết dâng trào, thời điểm lái xe đến dưới lầu thì vừa lúc kẹt xe, liền dứt khoác lái xe vào bãi đậu xe, đi lên lầu.

“ Công việc của tôi còn chưa có làm xong, nếu không có chuyện gì thì mời Lục tổng trở về cho.”

“ Có đi ăn cơm chiều không?”

“Thư ký đã gọi cơm giúp tôi rồi.”

“Nếu Diêu tổng đã không nể mặt thì thôi, đừng quên 9h sáng mai lên máy bay là được.” Lục Minh nhúng vai, Diêu Cẩn Hi đã không nể mặt, có nói gì thêm cũng không có ý nghĩa còn tự làm bản thân mất mặt, vì thế dứt khoát xoay người rời đi.

Đứng trong thang máy đi xuống hai tầng, Lục Minh mới nhớ tới mình đến đây còn có mục đích khác, chính là đến ké WC, vì thế liền dừng ở tầng tiếp theo, mở cửa vẫn thấy còn ở địa bàn công ty LK, cũng liền không khách khí đi vào nhà vệ sinh.

Phía trước bồn rửa tay có người đang nói chuyện, hình như không có để ý đến Lục Minh bước vào, trong đó một người nói: “Chủ tịch gần đây hình như thay đổi xoành xoạch, lúc trước còn nói không cùng Lai Tụng hợp tác, sau đó lại đột nhiên trực tiếp ký hợp đồng với Lai Tụng, vì chuyện này mà tôi đã phải tăng ca liên tục hai tuần luôn, đến hôm nay mới xem như ổn ổn ….”

Một người khác nói: “Chủ tịch lúc trước không phải đi tổng bộ họp sao, tôi nghe nói, cái này là ý tứ của tổng bộ bên kia.”

“Tổng bộ?”

“Ừm, nghe nói là hợp đồng đại lý ở nhiều khu vực sắp hết hạn, tổng bộ đang có ý định tìm duy nhất một đối tác để ký kết tại mấy khu vực này thậm chí là toàn cầu, mà công ty phù hợp với điều kiện này cũng không được bao nhiêu. Lai Tụng ở mấy Châu lục đều có chi nhánh, Trung Quốc lại là trung tâm chiến lược của bọn họ, tổng cục bên kia tựa hồ cũng rất coi trọng thị trường Trung Quốc, đương nhiên sẽ lựa chọn Lai Tụng, trước tiên đem đại lục làm thử trước, sau đó sẽ mở rộng hợp tác.”

“Có đúng không vậy?”

“Đã nói nghe đồn, nghe xong bỏ qua.”

Lục Minh nhân lúc bọn họ nói chuyện nhanh chóng xoay người đi vào gian trong, mãi cho đến khi hai người kia bỏ đi hắn mới đi ra, đứng trước bồn rửa tay rửa một hồi lâu, cuối cùng mỉm cười xoay người đi ra ngoài, đứng trước của thang máy ấn nút đi lên.

Nhìn đến người lần thứ hai xuất hiện với gương mặt cười đến sáng lạn và vẻ mặt bất đắt dĩ của Linda đang mang đồ ăn vào cho mình, Diêu Cẩn Hi trước tiên nhận lấy đồ ăn, cảm ơn rồi sau đó nói thẳng: “Không còn việc gì phải làm thì tan ca sớm đi, về nhà sớm một chút.”

Để thư ký đi xong sau đó mới quay lại không kiên nhẫn hỏi Lục Minh: “Anh chưa đi nữa sao?”

Lục Minh nhìn theo hướng cửa đóng bĩu môi, cảm khái nói: “Nhìn không ra em ngày thường lời nói lạnh nhạt, lại quan tâm săn sóc thư ký của mình như vậy.”

Diêu Cẩn Hi không thèm để ý tới hắn, Lục Minh đi tới, tựa vào cạnh bàn làm việc, cười hỏi: “Diêu tổng, nếu như không có cuộc hôn nhân này, em có giao quyền đại lý cho Lai Tụng không?.”

Diêu Cẩn Hi ngước lên nhìn hắn: “ Tôi đã nói rồi, hợp tác với Tinh Duệ thích hợp hơn so với các người.”

“Oh? Nói như vậy là yêu cầu vô lý của tôi đã làm quý công ty chịu tổn thất?”

“Anh nếu đã biết, vậy thì hy vọng Lai Tung có thể cố gắng tranh thủ, đừng để chúng tôi phải hối hận vì lựa chọn sai đối tác.”

Lục Minh mỉm cười: “Nhưng mà tôi lại nghe nói, lựa chọn Lai Tụng, là ý của tổng bộ công ty em?”

Trong nháy mắt đó Lục Minh xác định, hắn thấy được trong mắt Diêu Cẩn Hi lóe lên một tia kinh ngạc, tuy rằng rất nhanh anh đã khôi phục bộ dáng bình tĩnh, trấn định hỏi ngược lại: “Sao tôi lại không biết vậy?”

“Em không muốn thừa nhận?”

“Lục đại thiếu nói lời này ý là anh còn hiểu rõ sự tình công ty chúng tôi hơn cả tôi sao?”

Lời lời Diêu Cẩn Hi đã mang thêm vài phần trào phúng không thiện ý, khóe miệng Lục Minh nhếch lên: “Hợp đồng đã ký rồi, nếu giờ tôi nói không muốn kết hôn, em định sẽ làm thế nào?”.

Chuyện họ quyết định kết hôn sau đó đã thông báo cho hai bên gia đình, lúc đó Lục Minh đi theo Diêu Cẩn Hi gặp ông nội của anh, bộ dáng vui vẻ kích động của ông khi đó hắn còn nhớ rõ, một tuần trước chính bà nội hắn đã cùng ông của anh trở về Anh để dưỡng bệnh thuận tiện chuẩn bị hôn lễ cho bọn họ, nói là chờ hai bọn họ đi New York tham gian thọ yến của ông cố và đem chuyện này thông báo cho Lục gia bên kia biết xong sẽ đi Anh đăng ký. Lục Minh biết rõ nếu hắn lúc sau có đổi ý thì bà mình cũng sẽ không nói gì, bất quá bị mắng vài câu thôi, còn ông của Diêu Cẩn Hi e rằng sẽ chịu đã kích lớn.

Quả nhiên Diêu Cẩn Hi sau khi nghe hắn nói xong thì độ ấm ánh mắt càng lạnh đi vài phần: “Anh đang nói thật?”

“Em không phải luôn nói tôi ích kỷ bá đạo sao? Tôi vốn là người như thế a, nếu mục đích đã đạt thành rồi, tôi hà cớ gì phải hy sinh thân mình nữa?”(Lưu manh!). Lục Minh cười như không cười quan sát Diêu Cẩn Hi, đây là lời mà hôm hôn lễ của Tề Thụy Diêu Cẩn Hi đã nói trong lúc say, hắn quả nhiên lòng dạ hẹp hòi vẫn luôn ghi nhớ.

Nhưng mà nếu thật hắn muốn từ hôn sau khi đã đạt thành mục đích, thì ngoài việc chửi hắn nhân phẩm có vấn đề, Diêu Cẩn Hi thật cũng không thể làm gì được hắn.

“.…Anh ra điều kiện đi, tôi sẽ cố sức thỏa mãn anh.”

Diêu Cẩn Hi do dự đúng ba giây đồng hồ liền rất bình tĩnh mà ném ra câu này, ngược lại Lục Minh có hơi sửng sốt, lập tức bật cười. Phản ứng của Diêu Cẩn Hi dĩ nhiên hắn có thể đoán trước được, còn nghe ra vài phần ý tứ, vì thế vươn tay nắm lấy cổ tay anh: “Đi thôi.”

“Đi đâu?”

Lục Minh nhướng mày: “Không phải cho tôi ra điều kiện sao? Vậy đừng ăn cái này, đi ăn tối với tôi.”

-HẾT CHƯƠNG 12-

BB: Cuối năm chạy deadline sắp mặt mọi người ạ.

Bình luận về bài viết này